Chương 15: Mỏ đồng- sắt cộng sinh trên đất.

Vàng của kẻ ngốc là pyrite, bao gồm sắt sunfua. Bởi vì bề mặt của nó có màu vàng nhạt, thường bị những người thiếu hiểu biết cho là vàng thật, vì vậy mới có tên là “vàng của kẻ ngốc”.


Đáng lẽ ra ở gần nơi có đá khổng tước phải có mỏ đồng, nhưng Túc Thần tìm mãi không thấy mỏ đồng, trái lại tìm thấy một mỏ sắt – vàng của kẻ ngốc lỏa lồ trên mặt đất, cái mỏ này phong phú quá trời đi!

Túc Thần vốn dự định sau khi tìm được mỏ đồng, sẽ chuyển mục tiêu tới quặng sắt, không nghĩ tới ở đây lại có gấp đôi niềm vui đập vào mặt như vậy.

Đá khổng tước xinh đẹp và quặng pyrite bổ trợ cho nhau, vẻ rực rỡ quyến rũ phản chiếu dưới ánh mặt trời mùa đông, trái tim Túc Thần cũng bị rung động theo, giống như bước chân vào vùng đất kho báu của rồng vậy. Có điều biểu hiện của mấy người khác trong bộ lạc lại không có hứng thú gì mấy.

Độ cứng của đá khổng tước thì thấp, pyrite tiếp xúc với nước không lâu sẽ nhanh chóng biến thành một đống bột màu nâu sẫm, cả hai đều không phải là đá có chất liệu tốt, đối với bọn họ, hai loại đá này chẳng khác gì rác rưởi. Hắc Thạch rất tò mò, tại sao vu nhìn thấy rác đầy đất lại vui tới như vậy, còn tự mình nhảy ra khỏi ngực thủ lĩnh, lạnh cũng không sợ.

Túc Thần kiểm tra vùng phụ cận một lượt, từ trong đống pyrite rực rỡ tìm thấy quặng chalcopyrit, sau đó đưa ra kết luận nơi này chính là một cái quặng đồng sắt cộng sinh.

Hầu hết các loại quặng trong tự nhiên đều không tồn tại đơn lẻ, quặng cộng sinh tức là các loại quặng trong quặng có hàm lượng phong phú, đều có giá trị khai thác riêng lẻ.

Nhìn đá khổng tước, pyrite và chalcopyri khắp nơi trên đất, cũng có thể tưởng tượng được hàm lượng đồng sắt trong mỏ này là rất cao, và tất nhiên chúng đều có giá trị khai thác riêng biệt.

Đều khiến Túc Thần vui vẻ chính là, cái mỏ này vậy mà có một bộ phận lộ lên trên mặt đất lớn như vậy.

Cậu vốn đang suy nghĩ, cho dù người trong bộ lạc có sức lực mạnh thế nào, nhưng dưới tình huống không có thiết bị khai thác, muốn bọn họ đào quặng là chuyện vô cùng khó khăn.

Ngay cả khi có thiết bị hiện đại đi chăng nữa, đào quặng luôn là công việc cực khổ, nếu không thì đã không có nhiều sự cố xảy ra với những thợ mỏ da đen như vậy. Năng suất của bộ lạc còn thấp lắm, muốn người trong bộ lạc được ăn no mặc ấm, thì chỉ với bao nhiêu sức lao động đây khác nào là trứng chọi đá, muốn phân ra một đội để đào quặng, căn bản là không thực tế.

Hiện tại thấy trên mặt đất trồi ra nhiều như vậy, Túc Thần mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cậu rốt cuộc cũng không cần chờ tới khi bộ lạc lớn mạnh mới có thể bắt đầu kế hoạch ‘đi vào thời đại kim loại’,  bây giờ có thể bắt đầu luyện đồng sắt luôn, nâng cấp đồ dùng sinh hoạt và vũ khí cho người trong bộ lạc.

“Chúng ta có thể chiếm hết chỗ này luôn không?” Túc Thần cực kỳ tham lam nói.

“Chỗ này?” Hồng nhìn thung lũng so với núi Tất Ngô bọn họ ở lúc trước còn hoang vu hơn, nói, “Không ai mà đi chiếm chỗ này đâu. Nếu Thần thích, tôi sẽ tùy tiện phân vài người tới nơi này thủ, không cho ai tới gần.”

“Đồ ngốc!” Túc Thần nhịn không được mắng, “Không phải trước đó tôi đã nói với anh rồi sao? Tôi đang tìm khoáng thạch! Có thể luyện chế kim loại, so với mấy cục đá các người đang dùng tốt hơn cả ngàn lần triệu lần! Có kim loại, vũ khí của các người sẽ càng thêm cường đại, các bộ lạc dùng đá sẽ không thể cạnh tranh với các người nổi!”

Túc Thàn chỉa móng tay ra đằng trước, “Thấy mấy cục màu xanh màu vàng đằng đó không? Mấy thứ đó đều là khoáng thạch! Không cần đào xuống lòng đất, nó trồi sẵn lên trên rồi! Có những thứ này, muộn nhất là sang năm, tôi có thể thay mới hết toàn bộ vũ khí của các người!”

Hồng chấn động, hắn đã từng nghe Túc Thần nói về khoáng thạch, nhưng hắn lại không ngờ khoáng thạch trong miệng Túc Thần lại là mấy cục đá dường như vô dụng này.

Là thật sao? Mấy cục đá vô dụng đó, thật sự có thể chế được loại đá tốt nhất tên ‘kim loại’ ư?!

“Tôi sẽ lấy nơi này làm cứ điểm săn thú, cho người canh giữ ở đây.” Hồng lập tức nói.

“Nếu lấy nơi này làm cứ điểm săn thú, thì tuyệt đối không thể xử lý thịt ở đây, sẽ ngộ độc kim loại nặng.” Túc Thần nói.

“Nặng… Kim loại nặng?” Hồng đầu đầy dấu chấm hỏi.

“Có vài cục đá ăn vào bụng thì sẽ sinh bệnh.” Túc Thần giải thích bằng những từ Hồng có thể hiểu.

Hồng gật gật đầu như gà mổ thóc. Hiểu hiểu, nói như vậy thì hiểu nè.

“Chúng ta đào đống khoáng thạch này mang về luôn?” Hồng hỏi.

Túc Thần do dự.

Nói từ góc độ bảo vệ môi trường, cậu không muốn tinh luyện khoáng thạch ở gần nơi sinh sống. Nhưng tại thời đại hoang dã này, vũ khí kim loại khẳng định là thứ vô cùng quan trọng, cần được bảo mật. Mà nếu tinh luyện kim loại ở đây, sau đó mang thành phẩm về, mặc dù tránh được ô nhiễm, nhưng bộ lạc ít người, không thể phân quá nhiều người tới đây được, có thể sẽ bị lộ mất.

Túc Thần biết bộ lạc Viêm Hoàng không sợ bị các bộ lạc khác tấn công, nhưng cậu cho rằng, bộ lạc Viêm Hoàng hiện tại, đang là thời điểm phát triển và xây dựng cơ sở hạ tầng, không thể bởi vì chiến tranh mà kéo chậm bước phát triển của bộ lạc Viêm Hoàng lại được.

Túc Thần nghĩ tới nghĩ lui, đầu óc linh hoạt chợt lóe. Sau này bộ lạc di dời, nơi ở cũ là núi Tất Ngô cũng sẽ để lại một ít người, để trong coi ruộng muối.

Núi Tất Ngô ở sâu bên trong dãy núi của hung thú, mà nơi bọn họ định chuyển đến lại là lối vào của núi hung thú, con đường giữa hai nơi phải đi qua núi hung thú, người ngoài nếu muốn đến núi Tất Ngô, cũng buộc phải đi qua nơi ở mới của bọn họ. Nếu chọn nơi tinh luyện sắt đặt ở núi Tất Ngô, vậy vừa có thể bảo mật, vừa có thể cách xa nơi ở.

Nhưng nếu như vậy thì trước hết phải tìm chỗ chứa bã thải quặng và nước thải mới được, phải tách biệt với ruộng muối để tránh bị ô nhiễm.

“Cái này rất quan trọng, sau này lúc mọi người vận chuyển con mồi, cũng lén vận chuyển khoáng thạch lên núi Tất Ngô luôn đi.” Túc Thần quyết định.

Chờ sau này bọn họ rời đi, sơn động vốn để người ở cũng thuận tiện thành kho chứa đồ.

Hồng thấy vẻ mặt Túc Thần nghiêm túc, trong lòng cũng biết chuyện này quan trọng, không khỏi nghiêm túc theo, “Đừng lo lắng, sẽ không để bất cứ ai phát hiện.”

“Chuyện trong bộ lạc tôi mặc kệ, còn vấn đề tinh luyện kim loại, thì không thể để lộ ra ngoài. Nếu lộ ra ngoài, đừng nói mấy bộ lạc xung quanh, thậm chí mấy bộ lạc lớn ở khu vực trung tâm có thể cũng sẽ hợp lực bao vây chúng ta.” Túc Thần lần nữa dặn dò, “Tuy rằng tôi biết các anh không sợ đánh nhau, nhưng mỗi một người đều rất quan trọng, tôi nghĩ anh cũng sẽ không hi vọng mọi người dần chết đi trong sự bao vây vô tận.”

Hồng lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, “Tôi biết. Nếu họ phát hiện bộ lạc vô danh mà họ xem thường có đồ tốt trong tay, chắc chắn sẽ tới tranh đoạt, nói không chừng chính là họa diệt tộc. Tôi lẫn mọi người trong bộ lạc đều rõ ràng.”

“Anh biết thì tốt rồi.” Túc Thần kết thúc nghĩa vụ dặn dò, đem chuyện này vứt ra sau đầu, hưng phấn chỉ huy mọi người thu thập khoáng thạch.

Tiếc là hiện tại vẫn chưa tìm được than đá, chỉ có thể dùng củi đốt, nếu lò luyện đồng sắt không đủ nhiệt độ, đồng sắt luyện ra cũng có nhiều tạp chất, chất lượng kém.

Dù sao thì ở thế giới hoang dã này nhiêu đó cũng đủ sài.

Túc Thần trầm ngâm suy nghĩ về một số kỹ thuật tinh luyện đồng sắt có thể sử dụng trong điều kiện hiện tại.

So với sắt yêu cầu nhiệt độ cực cao, có lẽ nên bắt đầu với đồng trước vậy.

Luyện đồng ngoài cách dùng lửa, cũng có thể dùng nước, nếu tìm được nước mật(*), tức dung dịch đồng sunfat, dùng nước luyện đồng sẽ dễ dàng hơn nhiều.

(* cụm nước mật này là dịch theo raw, nếu sai các bạn để lại góp ý bên dưới nhé.)

(Đồng(II) sunfat là một hợp chất hóa học vô cơ với công thức là CuSO₄. Muối này tồn tại dưới một vài dạng ngậm nước khác nhau: CuSO₄, CuSO₄·5H₂O, CuSO₄·3H₂O và CuSO₄·7H₂O. Đồng(II) sunfat CuSO₄ là chất bột màu trắng, hút mạnh hơi ẩm của không khí để tạo thành hydrat CuSO₄·5H₂O màu lam. Wikipedia)

Đã có đồng, nếu tìm được thiếc và chì, là có thể luyện được đồng thau. Đồng thau là hợp kim của đồng, thiếc và chì, sau khi thêm thiếc, độ cứng của đồng thau sẽ tăng lên, sau đó thêm chì, thì sẽ dẻo dai trở lại. Luyện đồng thau cần nhiệt độ cực thấp, trong đầu Túc Thần đã có sẵn tỉ lệ hợp kim đồng thau hoàn mỹ nhất, chỉ cần có được ba loại này, là có thể lập tức luyện đồng thau.

Bình luận về bài viết này